Chuyện là em đang viết bài post đầu tiên này bằng tiếng Anh thì wifi nó lag và mất tiêu nên viết tiếng Việt lại. Phong cách viết của 2 ngôn ngữ khá là khác nhau nên đành chịu thôi ạ, lúc nãy đang cảm xúc cao trào. 😅 khuyến cáo, tiếng Việt của em có vấn đề.
Chào cả nhà, em là Linh (Louise) em ở quận 7. Em ngoi lên đây vì vô tình (cố tình làm ngơ 😅) thấy tin nhắn hỏi thăm của Mr.Thanh trên ZALO. Dạo này em khá bận vì chuyện gia đình (bố em từ Pháp sang VN và giờ về rồi) và các dự án em nộp. Em rớt 20 chương trình từ công việc ở VN cho đến các dự án ở nước ngoài. Thật đau lòng nhưng mà phải cố lên! Em còn cảm thấy tội lỗi, xấu hổ và ngại ngùng vì chưa sửa trang dạy tiếng Việt trên Preply nữa.😑 huhu não em nó đang xử lý và không quên được phiên bản tiếng Anh lúc nãy, não đang lag.🥺
Sơ lược qua background thì em tốt nghiệp Ngôn Ngữ Anh và hiện đang làm tình nguyện viên online cho mấy bé làng SOS. Em vừa ngưng công việc kiếm tiền gần đây vì gặp trục trặc và có tính đến chuyện dạy tiếng Việt để lấy kinh nghiệm thực sự bài bản. Mặc dù, năm nay thất bại vì thiếu giấy tờ chứng minh em neurodivergent (em cần bổ sung gấp 😅) và visa nhưng em cũng tự hào về bản thân trong năm 2025 vài phần. Tuần tới là em kết thúc việc học tiếng Anh free với giáo viên bản ngữ. Em được học free năm 2024 và nhận học bổng học từ giáo viên yêu thích để được học thêm 6 tháng nữa. Sau 1 năm thì em phát triển khá nhiều về social interaction, dần hết nói lắp, thấy thoải mái hơn khi nói tiếng Anh cũng như giao tiếp với mọi người. Em học kỹ năng sống hòa nhập với cộng đồng nhiều hơn là tiếng Anh. Em muốn chuyển ngành khác và em biết chắc các ông bà sẽ hỗ trợ và cho em lời khuyên. Em rất yêu họ và đã viết thư cảm ơn gửi đến họ (em có 2 bà nuôi người Mỹ, 1 bà gốc Do Thái và bà dạy em 1 số từ vựng thay cho những từ em không phát âm được trong tiếng Anh...). Em đang học tiếng Đức và tiếng Pháp (kỹ năng đọc, viết, em nói tiếng Pháp nhưng vì vài lý do đã không biết đọc viết), thêm tiếng Tây Ban Nha vì mục tiêu của em là chuyển hộ khẩu sang châu Âu (không ở cùng bố, thích 1 mình). Em còn học tiếng Trung vì 1 người rất quan trọng đối với nửa kia trái tim của em, đó là bạn thân em (bí mật là cô ấy lớn hơn em 18 tuổi, là người Mỹ gốc Đài và cô ấy là giáo viên tiếng Anh lớp giao tiếp). Lúc đó em tìm tòi mấy trang ở nước ngoài và vô tình bắt cóc được cô ấy. Vì cô ấy lớn tuổi và nhiều kinh nghiệm sống đồng thời làm bạn thân của em nên cô ấy cũng hỗ trợ em về kỹ năng giao tiếp (em khiếm khuyết phần đó). Cô ấy khá bất ngờ tại sao em lại phát triển nhanh như thế, em không biết trả lời ra sao, chắc tại sợ mất bạn và sợ không kịp thời gian😇. Gần đây, em lao đầu vào nghiên cứu 1 cuốn sách về phương pháp học ngoại ngữ cho người lớn đối với bất kỳ ngôn ngữ nào (tác giả em thích) và em nhớ đến nhóm mình.
Lý do em tham gia nhóm là học kinh nghiệm dạy tiếng Việt bài bản không như mấy năm em dạy chơi cho bạn bè gia đình. Em cũng muốn dạy bố, bạn thân và lan tỏa tiếng Việt đồng thời duy trì tiếng mẹ đẻ nếu mốt ở châu lục khác. Em sẽ dạy bạn thân em tiếng Việt và Pháp, giờ chờ nàng ta chủ động học thôi 😚
Em đi viết lại nội dung ở Preply đây, tạm biệt mọi người, cảm ơn vì đã đọc và biết thêm thông tin của em.
Wish you all the best for sure! Tough times never last, but tough people do - my favorite quote!
Cho mọi người xem cảnh 2 bố con tập nấu bánh flan. 🍮 Bố Pháp nhưng không phải Pháp cho lắm~jk 🤣