Mình đã từng rất ngại nghe giọng của chính mình.
Mình chỉ tự tin trước các học trò nhí của mình, vì dường như đối với bọn nhỏ cái chất giọng lúc nhây nhưa, khi nghiêm nghị hay lanh lảnh, giận hờn của mình đều là dấu hiệu gần gũi và là mình nhất mà bọn nhỏ thân quen.
Ngày trước, mỗi lần ghi âm cái giọng của mình, chài ai nghe lại ngại ghê luôn 😝😆
Vậy mà từ khi lâm vào con đường dạy tiếng Việt cho người nước ngoài mình phải làm video, ghi âm cho học viên luyện tập. Ban đầu thì ngại lắm, nhưng rồi nhờ thế mà mình học cách nói rõ ràng hơn, điều chỉnh giọng dễ nghe hơn. Và hay cái là… hết ngại từ lúc nào chẳng hay! 🙌
Thì ra “lợi cả đôi đàng”: học viên có thêm bài nghe thực tế để luyện tập, còn mình thì được rèn luyện mỗi ngày và dần yêu luôn giọng nói của chính mình, hehe ✨