Dạy tiếng Việt cho người nước ngoài mà không cần dùng tiếng Anh.
Câu này chắc nhiều người từng nghe anh Thanh nhắc đến rồi nhỉ. Nhưng sau khi học khóa “Dạy Tiếng Việt chuyên sâu”, em mới thật sự cảm nhận được ý nghĩa của nó. Đối với một giáo viên ngôn ngữ, việc dùng ngôn ngữ đích để dạy chính ngôn ngữ đó là minh chứng rõ ràng cho trình độ sư phạm. Khi không dựa vào tiếng trung gian (như tiếng Anh), giáo viên buộc phải linh hoạt, sáng tạo và tận dụng khả năng truyền đạt để giúp học viên hiểu được một từ mới hay một khái niệm. Nếu chỉ dịch sang tiếng mà học viên đã biết, thì đúng là nhanh và dễ hiểu ngay — giống như khi bạn tra từ điển: biết nghĩa, biết từ loại… nhưng sẽ không để lại nhiều ấn tượng, cũng không giúp người học ứng dụng ngay trong giao tiếp thực tế. Ngược lại, khi giáo viên sử dụng hình ảnh, tình huống, cử chỉ, hoặc ví dụ gần gũi để giải thích, học viên sẽ ghi nhớ sâu hơn, hình thành phản xạ tự nhiên và biết cách sử dụng từ đó đúng ngữ cảnh. Đây mới chính là giá trị lâu dài của việc học ngôn ngữ: không chỉ biết “nghĩa”, mà còn sống cùng ngôn ngữ.🥰