Sự khác biệt giữa "biết" và "thông thạo"
Tản mạn tiếp cho ngày thứ hai. Cảm giác này giống như việc xem đi xem lại một bộ phim hay: mỗi lần xem lại phát hiện thêm nhiều phát hiện thêm những tầng ý nghĩa mới, những... thú vị mà trước đây mình đã bỏ lỡ. Nó cũng giống như một clip chia sẻ của chị Hiển về hành trình 20 năm dạy học, rồi quyết định bắt đầu học lại từ đầu. Sau hai ngày tham dự, mình chợt nhận ra một bài học lớn của cuộc đời. Đó là: đừng để sự lười biếng của bộ não chi phối cuộc sống của mình. Não luôn có xu hướng chọn những việc tiêu tốn ít năng lượng nhất để phục vụ mục tiêu cốt lõi là sinh tồn — và lựa chọn “lười” nhất của nó chính là… không làm gì cả. Với niềm đam mê dành cho tiếng Anh, mình đã tự học nó hai lần, mỗi lần kéo dài khoảng năm năm cuộc đời, trong trạng thái tập trung cao độ. Tuy nhiên, mình cũng mắc một sai lầm lớn: những gì thấy quá dễ thì học lướt rồi bỏ qua. Khi những lỗ hổng nhỏ tích tụ đủ lâu và đủ lớn, chúng tạo ra trạng thái căng cứng cho não — khiến nó hoang mang, sợ sai, sợ bị đánh giá, thậm chí là sợ “quê”. Đến lúc này, chúng ta vô tình đẩy bản thân vào một trạng thái khó khăn hoàn toàn có thể tránh được. Nếu liên tưởng sang việc học tiếng Việt, ta sẽ thấy tầm quan trọng của việc học đúng và học đủ ngay từ đầu. Có như vậy, khi bước sang giai đoạn thu hoạch, chúng ta mới có thể hái được những trái to, trái đẹp — xứng đáng với công sức đã bỏ ra. Là người kinh doanh tự do, mình có thể chủ động sắp xếp những kết nối có ý nghĩa. Trong hành trình sắp tới, mình mong tìm thêm vài người bạn đồng hành, cùng trao đổi về chiến thuật và kinh nghiệm một cách chân thành. Nếu bạn cũng đang tìm một không gian như thế, hãy kết nối nhé. Tái bút, người nhát gan lại hay làm chuyện điên rồ. Feel free to connect with me.