Có một thời gian mình dạy tiếng Việt online cho người nước ngoài mà buổi học cứ đều đều, không khí thì… y như đang đọc báo. Học viên thì không phản hồi nhiều, đôi khi còn gật gù gật gù – không rõ là hiểu hay buồn ngủ. Mình cũng cố gắng hỏi han, kể chuyện, nhưng cảm giác vẫn như đang “giảng bài” chứ không phải đang giao tiếp.
Mình bắt đầu thấy mệt: “Chắc do học online nên khó tương tác?”, “Hay do giáo trình chưa đủ hấp dẫn?”
Cho tới khi mình quyết định thử một điều: diễn sâu thiệt sâu.
Từ hôm đó, mình không chỉ soạn bài – mình soạn luôn cả kịch bản nhập vai. Mình làm từng bước rất đơn giản, nhưng hiệu quả bất ngờ:
1. Đổi virtual background theo từng bài học. Ví dụ: chủ đề “Ở nhà hàng” thì đổi nền thành quán ăn, “Đi khám bệnh” thì chuyển sang bệnh viện, “Mua sắm” thì chọn hình siêu thị.
2. Dùng đạo cụ quanh mình: Không cần gì quá cầu kỳ. Cái kéo → chủ đề tiệm cắt tóc Cây bút + sổ tay → nhân viên nhà hàng Cái túi xách → đi taxi Áo trắng → giả làm bác sĩCái nón lá → bán bún riêu :)))
3. Diễn bằng nét mặt và giọng nói: Diễn bực mình thì phải “gắt gỏng” Nhân viên thân thiện thì phải “ngọt ngào” Công an nghiêm túc thì giọng phải trầm chắc
4. Dẫn học viên nhập vai theo: Mình gợi ý ngữ cảnh, chia vai, rồi cùng diễn. Mình làm mẫu trước – học viên bắt chước sau. Không khí lớp học từ đó đổi hẳn. Học viên bắt đầu phát âm tốt hơn, phản xạ nhanh hơn, và dám nói hơn.
5. Sau buổi học: Mình luôn ghi chú điểm mạnh – điểm cần cải thiện của từng học viên. Để sau đó feedback riêng và giúp họ tiến bộ rõ ràng sau mỗi buổi.
Nếu bạn đang dạy tiếng Việt online và muốn học viên “cảm” lớp học hơn – hãy thử diễn sâu 1 buổi xem sao!
Mình tin, điều học viên cần không chỉ là ngôn ngữ, mà là trải nghiệm chân thật – và mình chính là người tạo nên trải nghiệm đó.