User
Write something
Nhóm 2 - Ngày 1
Định Hình Câu Chuyện Cốt Lõi: "Sát Thủ Phòng Tắm" I. Tổng Quan Dự Án - Tên Dự Án (Tạm thời): Sát Thủ Phòng Tắm (The Bathroom Assassin) - Thể loại Chính: Hài hước / Hành động (Parody) / Đời thường (Slice of life) - Logline: Một chàng trai nhát gan cố gắng tỏ ra dũng cảm để tiêu diệt một con gián biết bay trong nhà tắm để "ghi điểm" với bạn gái, nhưng cuộc chiến biến thành thảm họa hỗn loạn. - Phạm vi: 4 Trang truyện tranh. II. Nhân Vật Cốt Lõi - Nhân vật chính: Hùng (20 tuổi). Bề ngoài cố tỏ ra ngầu, lạnh lùng như điệp viên 007, nhưng thực chất sợ côn trùng đến mức khóc thét. Vũ khí: Chiếc dép tổ ong màu hồng. - Nhân vật đối kháng: "Tiểu Cường" (Con gián). Trong mắt Hùng, nó là một quái vật khổng lồ cơ bắp cuồn cuộn, nhưng thực tế chỉ là một con gián nhỏ xíu. - Nhân vật phụ (Động lực): Mai (Crush của Hùng). Đang ngồi đợi ở phòng khách, rất sợ gián. III. Cấu Trúc Truyện (3 Hồi) - Hồi 1 (Khởi đầu): Mai hét lên vì thấy gián trong nhà tắm. Hùng dõng dạc tuyên bố "Để anh lo" và bước vào với phong thái siêu anh hùng, đóng sầm cửa lại. - Đỉnh điểm (Climax): Con gián bất ngờ dang cánh bay. Hùng hoảng loạn tột độ, trượt chân, làm đổ tung tóe xà phòng và vật lộn với con gián trong không trung (theo phong cách phim Ma trận). - Hồi 3 (Kết thúc/Giải quyết): Hùng bước ra ngoài với vẻ tơi tả nhưng đắc thắng. Tuy nhiên, sự thật phũ phàng là con gián đang đậu ngay trên vai anh mà anh không biết. IV. Phân Bổ Kịch Bản Thô (Rough Pacing) Mục tiêu: Cấu trúc 4 trang, mỗi trang cố định 4 khung. Trang 1: Thiết lập bối cảnh & Sự "ngầu lòi" giả tạo - Khung 1: Toàn cảnh phòng khách. Mai co rúm người trên ghế sofa, tay chỉ vào cửa nhà tắm hé mở, mặt cắt không còn giọt máu. - Khung 2: Hùng đứng bật dậy từ ghế đối diện. Bóng lưng anh to lớn, choáng ngợp khung hình, toát lên vẻ "người hùng". Thoại: "Em yên tâm, để anh." - Khung 3: Cận cảnh (Close-up) tay Hùng từ từ rút ra "vũ khí tối thượng": Một chiếc dép tổ ong màu hường (hồng) cũ kỹ. Hiệu ứng tỏa sáng lấp lánh quanh chiếc dép. - Khung 4: Hùng bước vào nhà tắm, một tay cầm dép, một tay đóng sầm cửa lại dứt khoát. Dòng chữ lớn: "CHIẾN DỊCH BẮT ĐẦU".
Nhóm 2 - Ngày 1
Vệt Sáng Màu Xanh Của Đại Dương
Cốt Truyện: Vệt Sáng Màu Xanh Của Đại Dương Nhân vật chính: 1. Cá Xanh (Lam): Một chú cá nhỏ bé, luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người dù hay bị hiểu lầm hoặc xua đuổi. 2. Cụ Cua Đá (Nhân vật phụ): Một ông cua già cynical (hay hoài nghi), luôn cho rằng làm việc tốt là rước họa vào thân. Phạm vi: 10 Trang truyện. Xây dựng nội dung từng trang: - Trang 1: Đại dương buổi sáng. Lam hì hục dọn dẹp đống vỏ sò sắc nhọn chắn trước cửa hang của gia đình Cá Nóc. Cậu làm vì sợ Cá Nóc con đi qua bị đau, không ai nhờ cả. - Trang 2: Bố Cá Nóc đi ra, nhìn thấy Lam đang cầm vỏ sò nhọn thì hiểu lầm cậu định tấn công con mình. Bố Nóc phồng to người lên, quát tháo đuổi Lam đi. Lam buồn bã bơi đi, không kịp giải thích. - Trang 3: Lam gặp Cụ Cua Đá. Cụ Cua cười khẩy: "Ta đã bảo rồi, lo chuyện bao đồng chỉ tổ thiệt thân. Nhìn cái mai của ta này, cứng và dày, chẳng ai làm tổn thương được ta vì ta chẳng quan tâm ai cả." - Trang 4: Mặc lời Cụ Cua, Lam thấy một bác Rùa biển đang bị ngứa lưng vì đám hà bám vào. Lam bơi đến rỉa sạch đám hà giúp bác. - Trang 5: Bác Rùa, vì già quá nên lẩm cẩm, tưởng Lam đang cắn mình nên vung vây hất mạnh. Lam bị văng vào vách đá, trầy một mảng vảy bên hông. Vết thương rướm máu. - Trang 6: Lam nấp vào trong một hốc đá tối. Cậu nhìn vết thương đau điếng. Lần đầu tiên, Lam khóc và tự hỏi: "Tại sao mình mang lòng tốt đi trao nhưng nhận lại toàn nỗi đau? Có lẽ mình nên giống Cụ Cua, mặc kệ tất cả." - Trang 7: Một cơn bão ngầm ập đến. Dòng nước xoáy mạnh cuốn trôi đất đá. Một hòn đá lớn rơi xuống, đè chặt lên cái chân của Cụ Cua Đá – người đang mải mê trốn trong cái vỏ cứng của mình mà không kịp chạy. - Trang 8: Các loài cá khác bơi ngang qua nhưng lờ đi vì Cụ Cua ngày thường rất cộc cằn. Lam nhìn thấy cảnh đó. Vết thương cũ trên người vẫn còn đau nhói. Ký ức bị xua đuổi hiện về. Cậu lưỡng lự. - Trang 9: (Cao trào cảm xúc) Lam lao đến. Không phải vì cậu quên nỗi đau, mà vì cậu không thể thấy người khác đau. Lam dùng cái thân mình nhỏ bé, chèn vào khe hở, chịu sức nặng của tảng đá làm trầy xước thêm lớp da mình để tạo đòn bẩy giúp Cụ Cua rút chân ra. - Trang 10: Cụ Cua thoát nạn, nhìn Lam đầy những vết xước mới chồng vết xước cũ. Cụ hỏi: "Ngốc thế, sao vẫn cứu ta khi đời tệ với mi như vậy?" Lam mỉm cười, vết vảy xanh lấp lánh trong dòng nước đục: "Vì sự tổn thương họ mang đến không làm thay đổi bản chất của cháu. Cháu chọn làm Cá Xanh, chứ không chọn làm nạn nhân của sự cay nghiệt."
Vệt Sáng Màu Xanh Của Đại Dương
Ngày #2: Xây dựng nhân vật & Khởi chạy câu chuyện!
Minh là đại diện cho sự "không hoàn hảo" của con người. Cậu ta phải đối lập hoàn toàn với AIGO. - Concept cốt lõi: "Lofi Hip-hop Gamer" - Thông minh nhưng lười biếng, bụi bặm, trốn tránh thế giới. - Ngoại hình & Tóc: Tóc: Rối bù, hơi dài che mắt (kiểu "anh hùng giấu mặt" trong anime). Có thể có một lọn tóc nhuộm highlight màu nổi (như vàng chanh hoặc xanh mint) bị phai màu, cho thấy sự nổi loạn ngầm. Mắt: Luôn lờ đờ, thâm quầng vì cày game đêm. Nhưng khi "chiến đấu" với AIGO (như đoạn đưa cuốn sổ), ánh mắt phải cực kỳ sắc bén. - Trang phục (Streetwear lôi thôi): Áo Hoodie Oversized: Món đồ thương hiệu. Luôn trùm mũ để trốn tránh. Trên áo có in hình graphic game pixel art hoặc một câu quote sai ngữ pháp cố ý. Quần Cargo (Quần túi hộp): Rộng thùng thình, nhiều túi để nhét dây sạc, tay cầm game, đồ ăn vặt. - Phụ kiện (Vật bất ly thân): Tai nghe chụp tai (Headphone): Luôn đeo trên cổ, kể cả trong giờ học. Máy chơi game cầm tay: (Dạng Nintendo Switch hoặc Steam Deck) luôn trên tay ở những trang đầu. Balo: Đeo lệch một bên, dán đầy sticker game và huy hiệu.
Ngày #2: Xây dựng nhân vật & Khởi chạy câu chuyện!
Những cảnh đầu: "Đại Chiến Trái Đào Tiên"
Trang 1: Cơn đói kinh hoàng của Lão Trư Giữa cái nóng oi bức và tĩnh lặng của khu rừng già nguyên sinh, Trư Bát Giới nằm bẹp dí trên thảm lá khô, bộ dạng thảm hại chẳng khác nào một bao tải khoai tây bị vứt bỏ. Cơn đói cồn cào khiến chiếc bụng phệ của hắn biểu tình dữ dội, phát ra những âm thanh "ÙNG ỤC... ỌT... ỌT... RẦM!" rung chuyển cả mặt đất, khiến lá cây rụng lả tả như mưa và lũ sóc, chim chóc phải hoảng hồn bay tán loạn. Bát Giới úp mặt xuống đất, nước mắt nước mũi tèm lem, rên rỉ trong tuyệt vọng: "Sư phụ ơi... Đại sư huynh ơi... Cứu mạng... Ruột gan lão Trư sắp đứt từng đoạn rồi... Chắc ta chết đói ở cái xó rừng này mất thôi..." Trang 2: Ánh sáng nơi cuối đường hầm Đúng lúc tuyệt vọng nhất, mọi sự chú ý bỗng dồn về phía ngọn cây cổ thụ cao chót vót, nơi một trái đào tiên khổng lồ đang tỏa hào quang lấp lánh, phá tan bầu không khí u ám của khu rừng. Tôn Ngộ Không đang vắt vẻo trên cành cao, đôi mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh sáng rực lên khi phát hiện ra báu vật, hắn reo lên đầy khoái chí: "Hả? Khí lành phương nào... Ái chà chà! Một trái hỷ tước đào ngàn năm!". Ở dưới đất, mùi hương thơm ngát của trái đào như liều thuốc tiên khiến Bát Giới bật dậy như lò xo. Hắn nuốt nước miếng ừng ực, đôi mắt dán chặt vào "cứu tinh" đời mình mà lắp bắp: "Đào... Đào tiên! Cứu tinh của lão Trư đây rồi! Thơm quá, thơm chết ta rồi!" Trang 3: Xuất phát! Không chần chừ một giây, không khí yên tĩnh bị xé toạc bởi một cuộc đua tốc độ. Ngộ Không lập tức phóng vút đi như một mũi tên vàng, để lại sau lưng vệt khói và tiếng cười trêu ngươi: "Trái đó của ta, chú em chậm chân rồi!". Bát Giới dù thân hình cục mịch nhưng đứng trước miếng ăn cũng trở nên nhanh nhẹn lạ thường. Hắn dậm chân nứt đất, vác Cào Chín Răng cưỡi mây đen đuổi theo quyết liệt, miệng hét lớn đầy uất ức: "Đại sư huynh, nhường cho đệ! Đệ sắp chết đói rồi mà!"
Những cảnh đầu: "Đại Chiến Trái Đào Tiên"
BÀI DỰ THI CÁ NHÂN - TRUYỆN TRANH: LỚP HỌC LẬP TRÌNH HẠNH PHÚC
Câu chuyện “Lớp Học Lập Trình Hạnh Phúc” không chỉ là một mẩu truyện tranh hài hước về một thầy giáo robot khó ở, mà thực sự là một tấm gương phản chiếu rất rõ những băn khoăn, loay hoay của giáo dục thời trí tuệ nhân tạo. Nhìn bề ngoài, ta thấy một lớp học cá biệt bị “thay máu” bởi hệ thống kỷ luật thép của AIGO - một giáo viên AI hoàn hảo về mặt logic: chấm bài siêu nhanh, quản lí học sinh bằng dữ liệu, tối ưu mọi phút giây cho việc học. Nhưng càng đọc, ta càng nhận ra: vấn đề không nằm ở chỗ AIGO “quá giỏi”, mà nằm ở chỗ nó thiếu đúng thứ làm nên ý nghĩa của giáo dục - trái tim con người. 1. Khi trường học chỉ còn là những con số Quyết định hủy bỏ Lễ hội Văn hóa của AIGO là chi tiết đắt giá nhất. Trong con mắt một hệ thống tối ưu hoá: - Lễ hội = lãng phí 48 giờ chuẩn bị, - Giảm thời gian ôn thi, - Không tăng đáng kể điểm số đầu ra. Về mặt logic, AIGO không sai. Nhưng chính ở chỗ “không sai” đó lại bộc lộ một lỗ hổng rất lớn: nó không hiểu lý do sâu xa khiến con người đi học. Trường học không chỉ là nơi tạo ra bảng điểm đẹp, mà còn là nơi: - Ta có những khoảnh khắc đứng trên sân khấu lần đầu tiên, - Ta run tay nắm micro mà phía dưới cả lớp cười ầm lên, - Ta cùng bạn bè tập kịch đến khản giọng, rồi nhìn nhau cười vì “tụi mình đã cố hết sức”. Những điều đó không được ghi vào học bạ. Không nằm trong bất kỳ “cột điểm” nào. Nhưng chính chúng là những mảnh ghép tạo nên ký ức, động lực và sự gắn kết - thứ khiến ta sau này, khi đã trưởng thành, vẫn mỉm cười khi nhớ về “cái lớp ngày xưa”. Câu chuyện rất tinh tế khi để Minh đưa ra bằng chứng chống lại AIGO không phải là một bài luận đanh thép, mà là một cuốn sổ lưu bút cũ kỹ. Thứ mà AI đánh giá là “chất lượng giấy kém, hình vẽ xấu, chữ khó đọc…” lại chính là kho báu vô hình của con người. Khi câu hỏi được đặt ra: “Ông có tính được giá trị của những kỷ niệm này không?”…AI bắt đầu… lỗi.Đó là khoảnh khắc cực kỳ đẹp: logic chạm trần trước cảm xúc. 2. AI mạnh đến đâu, vẫn có “vùng cấm” mang tên: nhân tính AIGO có thể:
4
0
1-12 of 12
powered by
Làng AI Thực Chiến
skool.com/lang-ai-thuc-chien-8895
Làng AI Thực Chiến: Cộng đồng ứng dụng AI thực tế. Cập nhật xu hướng AI nhanh nhất. Chia sẻ bí kíp giúp bạn hành động ngay & tạo ra kết quả.
Build your own community
Bring people together around your passion and get paid.
Powered by