Always grow up never grow old.
Xin chào cả nhà, Mình tên là Cường mình là 1 chú 🐍 nước. Sau khi đọc những bài giới thiệu của mọi người và đang nghe postcast của Jim Rohn, câu nói " I've had it " làm mình quyết định chia sẻ vài điều với mọi người. Trong suốt 12 năm ngồi ghế nhà trường mình chưa bao giờ đạt điểm cao trong môn tiếng Anh dù được đi học thêm đủ mọi hình thức, mình rất sợ phải học tiếng anh và thường nhờ vào ngữ pháp để cứu lấy điểm tiếng anh để không bị khống chế. Hành trình thay đổi khi mình quyết định tham dự chương trình trao đổi văn hóa do tổ chức EF tài trợ. Với một học sinh tỉnh lẻ, việc cạnh tranh 1 suất tài trợ với các bạn ở các thành phố lớn là điều cực kỳ khó. Sau nhiều vòng kiểm tra, nhờ vào sự giúp đỡ của chị hướng dẫn mình mới vừa đủ điểm để có được 1 suất. Những ngày đầu tiên sống ở 1 đất nước xa lạ cùng với những con người xa lạ nói thứ tiếng xa lạ mình hoàn toàn chóng ngợp ( không biết khóc bao nhiêu lần 😂, muốn về nhà và hối hận đủ kiểu ). Sau hơn 2 tuần ăn toàn bánh mì và các đồ ăn lạ hoắc, mình thèm cơm. Một điều đơn giản mà mình có thể ăn mỗi ngày, giờ lại trở nên quá xa xỉ, vì không biết phải nói và diễn tả ra làm sao để người trong gia đình mình ở cùng hiểu ( họ có nấu cơm, mà cơm kiểu Ý 😂). Và cũng chính giây phút đó trong nước mắt giàn giụa mình tự nói với bản thân I've had it ( không phải bằng tiếng anh mà là "đủ rồi" ). Thế là mình dùng tất cả những từ vựng mà mình có thể nghĩ ra để diễn tả bữa cơm mình muốn, và họ cũng hiểu chút chút, thế là họ dắt mình đi ăn nhà hàng Trung Quốc 😂 Và điều mình nhận ra là, để giao tiếp và hiểu nhau đôi khi không chỉ qua lời nói mà còn qua cách biểu đạt và cảm xúc, nên việc mỗi chúng ta mắc kẹt trong nỗi sợ tiếng Anh thường là do chính chúng ta tự giam mình ở đó. Chỉ cần 1 bước thôi hoặc 1 phút giây nào đó chúng ta nói " I've had it" là chúng ta đã tự mở khóa cho bản thân mình. So, one step at a time and together we grow. 🫶