Một ngày nọ, một cô gái trẻ tìm đến người thầy thông thái và hỏi: – “Thầy ơi, làm sao để cuộc sống của con trở nên tốt đẹp hơn?” Thầy mỉm cười, không trả lời trực tiếp mà hỏi lại: “Theo con, trong một ngôi nhà, người ta thường cất giữ những vật quan trọng nhất ở đâu?” “Dạ… trong két sắt ạ.” “Vậy két sắt có thể xem là nơi quý giá nhất trong căn nhà?”. “Dạ đúng vậy.” Thầy gật đầu rồi tiếp: “Con nghĩ người ta thường cho gì vào két sắt?”– “Dạ… tiền, vàng, trang sức – những thứ có giá trị ạ.” “Nếu có người đem rác bỏ vào két sắt, con nghĩ sao?” “Dạ… chắc người đó bị khùng mất rồi! ”Thầy bật cười, rồi hỏi tiếp – lần này, ánh mắt sâu hơn: “Con nghĩ, đâu là nơi quý giá nhất trong cơ thể mình?” “Dạ… là não bộ.” “Thế thì, nếu ai đó ngày ngày đem những điều tiêu cực – như giận dữ, oán trách, lo lắng, ghen tị và nhét vào trong đó… con nghĩ sao? ”Cô gái lặng người. Thầy nhẹ giọng: “Con nói đúng, két sắt mà chứa rác thì là sai. Nhưng nhiều người trong đời này… lại mang đủ loại 'rác cảm xúc' để nhét vào não mình và sống chung với nó.” “Cuộc đời mỗi người được định hình bởi những gì họ ghi nhận: Nếu con ghi nhận điều đẹp đẽ, con sẽ sống một đời nhẹ nhõm. Nếu con chỉ giữ lại điều tiêu cực, cuộc đời con sẽ nặng nề như túi rác – dù bên ngoài con có hào nhoáng đến đâu.”– “Muốn sống tốt đẹp? Hãy bắt đầu bằng cách chọn lọc điều mình giữ lại trong tâm trí. Ghi nhận điều hay, nhớ điều tử tế, giữ điều khiến tim mình ấm lại – đó chính là vàng thật trong két sắt cuộc đời.” Bài học từ câu chuyện: Tâm trí ta giống như két sắt – thứ ta đặt vào đó sẽ quyết định giá trị cuộc đời ta. – Đừng để não bộ biến thành nơi chứa rác cảm xúc: oán hận, tiêu cực, hoài nghi. Bạn có quyền chọn: nhớ điều xấu hay giữ điều đẹp. – Tâm trí là đất màu – gieo hạt giống nào, đời bạn sẽ mọc lên điều ấy. Thay đổi cuộc sống không bắt đầu từ hoàn cảnh, mà bắt đầu từ cách bạn ghi nhận mọi việc đang diễn ra. – Nhìn bằng yêu thương, nói bằng tích cực, nhớ bằng biết ơn – đó là cách thay đổi tương lai.