Chào mọi người, Nếu hỏi ai là người có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời mình, không cần suy nghĩ một giây, mình sẽ trả lời ngay đó là Bố. Bố mình là một người rất nghiêm khắc. Từ nhỏ, mình đã được dạy phải tự lập. Mình vẫn nhớ như in câu nói của bố: "Mày mà nghịch ngợm báo nhà là tao không có tiền mà đi chuộc về đâu. Tự chơi tự chịu, bọn nó mà có đánh cho thì về tao nuôi báo cô." Nghe thì có vẻ phũ phàng, nhưng chính câu nói đó đã rèn cho tôi ý thức phải tự chịu trách nhiệm với mọi việc mình làm, không được phép ảnh hưởng đến gia đình. Vậy nên hè năm lớp 11, mình đã một mình vào Nam làm việc. Sau 3 tháng, mình kiếm được 15 triệu. Số tiền đó không lớn, nhưng nó đủ để mình tự đóng học phí cả năm, mua vài bộ quần áo mới, và lần đầu tiên trong đời đưa cho mẹ 3 triệu mà không phải xin của bố mẹ đồng nào và khi ra ngoài này đi học mình cũng đi làm thêm tự kiếm tiền trả học phí và sinh hoạt cá nhân. Đó là điều mình vẫn luôn tự hào. Nhưng để trưởng thành được như bây giờ, mình cũng có một quá khứ khá nổi loạn. Cấp 2, đầu lớp 10, mình nghịch đến mức nhà trường mời phụ huynh liên tục. Và bước ngoặt thay đổi cả cuộc đời mình có lẽ là một đêm năm lớp 10. Hôm đó, mình đi chơi với đám bạn mới quen về rất muộn. Khoảng 11 rưỡi đêm về đến ngõ, mình thấy đèn phòng khách vẫn sáng, bố đang ngồi đợi. Mình sợ quá, không dám vào nhà, cứ nấp ở ngoài chờ bố đi ngủ. Nhưng bố không ngủ. Mình thấy bố cầm điện thoại gọi hết người này đến người kia hỏi han về mình, rồi lại tất tả đi sang nhà thằng bạn hàng xóm để hỏi. Nhìn bóng lưng lo lắng của bố, mình vẫn không đủ can đảm để bước vào. Mãi đến 1 giờ sáng, bố mới lên giường, và mình lẻn vào phòng. Đêm đó mình không ngủ được, cứ suy nghĩ mãi. Hóa ra bấy lâu nay mình đã hiểu sai về bố. Mình cứ nghĩ sự nghiêm khắc đó là bố không thương mình. Nhưng khoảnh khắc thấy bố lo lắng đến mất ăn mất ngủ, mình mới vỡ lẽ ra rằng tình thương của bố thật vĩ đại. Nó không thể hiện bằng lời nói ngọt ngào, mà bằng sự lo toan và hành động thầm lặng. Giây phút đó đã thay đổi mình hoàn toàn. Mình tự nhủ không bao giờ được để bố mẹ phải lo lắng thêm một lần nào nữa.Mình không còn lêu lổng, sống điềm tĩnh và có trách nhiệm hơn.