Làm thế nào “phá băng” nếu người đối diện không muốn nói?
Chắc các bác hay gặp tình huống kiểu này: - Muốn nói chuyện nghiêm túc với chồng nhưng anh ta “thôi thôi thôi anh chả muốn nói gì hết”. - Muốn tâm sự với nhân viên để hiểu nhau hơn nhưng họ “haha em thấy bình thường không có bất mãn gì”. - Muốn lấy review của khách nhưng “thôi chị thảo mai lắm chị không biết chê đâu”. Tôi cũng gặp. Gặp nhiều thì tôi bắt đầu có một số cách để gạ người ta chia sẻ tâm tư dù ban đầu người ta ngần ngại. Ví dụ như: 1. Bắt đầu bằng một thứ gì đó an toàn và dễ trả lời. Trong các buổi phỏng vấn, tui hay tám ngang tám dọc chuyện linh tinh kiểu như "hôm nay đi đường có đông không em?" hay "từ nhà em ra đây có xa không?" trước khi đi vào các câu hỏi chính. Họ có thể trả lời mà gần như không cần suy nghĩ. Lý do cho hành vi này không phải do tui thích tám chuyện đâu, mà là để tạo ra một bầu không khí thả lỏng hơn cho ứng viên. Khi họ thoải mái hơn, câu trả lời của họ sẽ chất lượng hơn. 2. Sử dụng form khảo sát ẩn danh. Nghe có vẻ máy móc, nhưng chính vì máy móc nên người trả lời sẽ đỡ cảm thấy "phải đối diện" hơn, và sẵn sàng đưa ra ý kiến của mình hơn. 3. Sức mạnh tập thể. Thay vì chỉ nhắm vào một người để hỏi thì đưa ra câu hỏi và phát giấy note để mọi người cùng trả lời. Thay vì hỏi chung chung "còn ai có ý kiến gì không" thì "mời mọi người phát biểu ý kiến, bắt đầu từ bên tay trái của tôi trước nhá". Chỉ có một mình thì khó khăn, nhưng có thêm người khác cũng đưa ra ý kiến thì mọi chuyện dễ dàng hơn. Lưu ý: Hãy cảm ơn những chia sẻ của người ta và đừng có nổi cáu lên nếu có ai đó nói gì trái chiều. Cả 3 cách này đều tập trung vào: - Tạo ra môi trường đủ an toàn để người ta sẵn lòng chia sẻ suy nghĩ của bản - Khiến cho người ta thấy ý kiến của người ta là cần thiết, việc nói ra là đúng đắn. Hết rồi. Tạm nghĩ được vậy thôi. Bác nào có bài vở hay ho gì khác thì cmt cho mọi người cùng tham khảo nhé!!!