Hồi còn là sinh viên 25 năm trước
Mỗi sáng thức dậy với mình là một cực hình
Ở ký túc xá mình được phong là vua ngủ (bên nữ)
Còn bên nam là một thằng bạn cùng lớp (nó ngủ siêu hơn cả mình)
Cái cảnh hôm nay mày nghỉ hả?
Là câu thường xuyên lũ bạn cùng phòng hỏi tôi
Đến trưa về chúng nó lại hỏi? mày ăn gì cũng được hả?
Thế đó lúc nào cũng tính mình không thể nghỉ được nữa vì quá thời gian rồi mới đi học
Còn bây giờ thì sao?
Cứ sáng là dậy muộn nhất là 6h sáng
Chẳng cần đồng hồ báo
Dậy để thiền, để học, để tập thể dục và cả được tiếp thêm năng lượng từ những người bạn
Để nhận ra được điều này mình đã mất đâu đó hơn 20 năm
Tiếc nuối thật sự những gì đã bỏ qua
Tiếc không chào bình minh mỗi sáng tuyệt vời!
Bạn thì sao? chào bình minh mỗi sáng mấy giờ?