Doãn Nguyên-Nhóm 5-Ngày 1
VỆT SÁNG SAU NHỮNG VẾT BẦM (Bản thảo nội dung 10 trang – Chủ đề: bạo lực học đường, chữa lành, lòng tốt kiên định) Nhân vật chính: - Minh – một học sinh lớp 7, tính hiền, hay giúp đỡ mọi người nên thường bị bắt nạt. - Thầy Hòa – giáo viên chủ nhiệm, trầm tĩnh, quan sát mọi chuyện nhưng ít khi can thiệp trực tiếp. - Hùng – học sinh nổi bật trong nhóm hay bắt nạt. Bề ngoài mạnh mẽ, bên trong nhiều tổn thương. NỘI DUNG 10 TRANG Trang 1 Sân trường buổi sáng. Minh đang nhặt những mảnh chai vỡ ở lối đi sau dãy phòng học.Cậu làm vậy vì sợ các em lớp 1 chạy chơi bị đạp trúng – chẳng ai nhờ, cũng chẳng ai biết.Nắng sớm chiếu lên mái tóc cậu khiến bóng dáng trở nên nhỏ bé nhưng tốt lành. Trang 2 Thình lình, Hùng và hai cậu bạn đi qua.Họ trông thấy Minh đang cầm mảnh chai và lập tức la lên:“Ê, lại bày trò phá trường hả? Lấy chai vỡ dọa ai đây?”Không để Minh giải thích, Hùng đẩy mạnh vai cậu. Mảnh chai rơi xuống đất, vỡ thêm.Minh cắn môi, lặng lẽ bước đi – như mọi lần. Trang 3 Trong lớp, Thầy Hòa ngó thấy vết trầy mới trên tay Minh. Thầy thở dài:“Minh, con phải biết tự bảo vệ mình.”Minh cười gượng:“Dạ… con không muốn rắc rối.”“Hiền quá cũng khổ”, thầy nghĩ thầm, nhưng không nói. Trang 4 Giờ ra chơi, Minh thấy một bạn nữ lớp dưới bị mắc quai cặp vào cột cờ, loay hoay mãi không gỡ được.Minh chạy tới giúp.Nhưng đúng lúc ấy, từ góc nhìn xa xa, Hùng lại cho rằng Minh đang trêu chọc bạn nữ.Cậu quát lớn:“Lại bắt nạt trẻ con nữa à?!” Trang 5 Hùng kéo Minh ra, xô mạnh vào tường.Cú va làm Minh đau điếng, trầy cả cánh tay. Bạn nữ hoảng sợ chạy đi mà không kịp giải thích.Minh nhìn vết thương rướm máu, lòng buồn tủi.Cậu không hiểu vì sao giúp người lại toàn nhận những điều tệ bạc. Trang 6 Tan học. Minh ngồi một mình ở gốc cây phượng.Cậu úp mặt xuống đầu gối, khẽ thì thầm:“Hay mình nên im lặng, kệ mọi thứ… như nhiều người khác?Không giúp nữa… sẽ đỡ đau hơn, đúng không?”Chiếc lá phượng rơi xuống vai Minh, nhẹ mà buồn. Trang 7 Bỗng tiếng động mạnh vang lên từ sân bóng sau trường.Hùng trong lúc cố thử nhảy qua lan can cũ đã trượt chân.Cậu rơi xuống và bị thanh sắt gỉ mắc vào áo, treo lơ lửng.Hùng cố gắng vùng vẫy nhưng càng làm thanh sắt cào rách da.Xung quanh, mấy học sinh khác chỉ nhìn rồi bỏ đi – vì ngại, vì sợ, vì “Hùng hay bắt nạt, kệ nó”.