“Tôi sẽ bắt đầu khi có động lực.”
“Tôi chỉ cần cảm hứng thôi là làm được.”
Động lực đến rồi đi như một cơn gió. Hôm nay bạn thấy hừng hực, mai lại chẳng muốn ra khỏi giường. Nếu bạn chỉ dựa vào cảm xúc nhất thời, bạn sẽ mãi mắc kẹt ở vạch xuất phát.
Người thực sự đi xa là người không chờ cảm hứng. Họ dậy sớm khi còn buồn ngủ, tập trung khi không hứng thú, tiếp tục khi chẳng ai cổ vũ. Họ có một thứ mạnh mẽ hơn động lực – đó là kỷ luật.
Kỷ luật không cần lý do.
Kỷ luật không hỏi bạn có muốn làm không.
Nó chỉ yêu cầu bạn bắt đầu và không dừng lại.
Kỷ luật chính là nhiên liệu âm thầm đưa bạn về đích – trong khi người khác vẫn đang chờ “động lực” đến gõ cửa.