Tầm quan trọng của bình tĩnh!
Vương Lâm khi xưa chỉ là thiếu niên bình thường, tư chất tầm thường, chẳng được ai để mắt. Nhưng một lần cơ duyên, hắn bước chân vào con đường tu tiên. Ngày trở lại quê nhà, trước mắt hắn chỉ còn máu loang đất, xác thân lạnh lẽo của cha mẹ và thân nhân. Ngọn lửa phẫn nộ trong lòng bùng lên, tưởng chừng sẽ thiêu đốt cả ý thức. Hắn muốn gào thét, muốn lao vào liều chết cùng kẻ thù, nhưng cuối cùng… chỉ có sự im lặng đáng sợ. Hắn biết: cái nóng giận bộc phát chỉ khiến hắn chết đi ngay lập tức, còn hận thù sẽ theo gió mà tan biến và chỉ khi nuốt máu vào tim, kìm nén cơn giận thành hàn băng, hắn mới có thể tu luyện và trả thù thành công Giữ được bình tĩnh trước bi kịch lớn nhất chính là cảnh giới đầu tiên của tu tâm. Nóng giận chỉ giết chết mình; kìm nén mới tạo cơ hội để ngày sau bùng nổ.