Mình là gia sư dạy tiếng Việt cho người nước ngoài nhưng thật ra tiếng Anh của mình không tốt. Mình phải soạn bài song ngữ để hạn chế việc phải dùng tiếng Anh phức tạp. Đó là lý do khiến mình quay lại luyện tiếng Anh, nhưng lý do lớn hơn nữa là vì mình, mình không muốn cứ “lúa” mãi với tiếng Anh nữa.
Mình không ngại nói tiếng Anh với bạn bè quốc tế nhưng thật sự rất ngại mở miệng với đồng bào. Nỗi sợ bị phán xét, chỉ trích lấn át luôn mục tiêu chinh phục nói tiếng Anh lưu loát.
Rồi thế nào, cuộc đời xô đẩy va phải cô Zen và trôi dạt vào Z30.
Mình vẫn có rất nhiều lý do để trì hoãn việc nâng cấp Tiếng Anh mặc dù động lực học vẫn có, phải học mới có thể hỗ trợ học viên nước ngoài học tiếng Việt tốt hơn. Phải học tiếng Anh để nắm bắt những cơ hội đang tới…
Rất biết ơn cô Zen và đồng đội Z30. Chúng ta không hô hào, ồn ào, í ới nhau, nhưng lộ trình rõ ràng, chi tiết và thú vị khiến mình vui học mỗi ngày mà chẳng cần thúc ép. Cứ ngỡ 30 ngày là một thử thách gì ghê gớm lắm, vậy mà hôm nay cũng đã đi quá nửa đường rồi, giờ lại lo lắng “chít choa, sắp hết hành trình rồi haha”.
Một nay, mình cảm thấy rất vui vì cô Zen đã khéo léo nhắc nhẹ mình nói trôi mà không cần nhìn mindmap. Đó là một thách đố đối với mình á! Nhưng nào dè, luyện thêm xíu cũng ra gì lắm nha!
Tự nhiên thích tiếng Anh và yêu bản thân ghê gớm!
Gửi ❤️❤️❤️ đến cô và đồng đội Z30 nhé!