Chia sẻ + Tâm sự tuổi hồng
Hey, hôm nay mình muốn chia sẻ bạn nghe một sự thật, từ kinh nghiệm bản thân và những gì mình quan sát được. Hầu hết anh chị em/ những bạn mình có dịp được trao đổi về phương pháp đầu tư, đa phần họ đều muốn học ngay một phương pháp giao dịch, có thể là phân tích kỹ thuật, hoặc thiên về cơ bản, vĩ mô... Nhưng thực chất, cái mà mình thấy ace mới đang còn thiếu đó là cái nhìn về BẢN CHẤT. Thị trường tài chính luôn tồn tại một nỗi sợ bao trùm. Nó được vận hành bởi sự sợ hãi của nhà đầu tư. Bạn hãy hình dung nó giống như vật chất tối (dark matter) trong thế giới vật lý vậy. Bạn chưa nhìn ra phải không? OK thử ngẫm mà xem nè. 2 trạng thái tâm lý điển hình của nhà đầu tư là 1️⃣ FOMO: Fear of Missing Out (Sợ bỏ lỡ cơ hội) 2️⃣ FUD: Fear, Uncertainty, and Doubt (Sợ hãi, Không chắc chắn, Ngờ vực) Bạn thấy gì chưa? Chúng đều bắt đầu bằng Fear (Nỗi sợ) Mình đảm bảo với các bạn, trong đầu tư tài chính không ai dám vỗ ngực tự xưng là tôi tự tin 100%, tôi không sợ. ❌ Nếu có ai nói như vậy thì đó là đứa mới vào nghề hoặc là chuẩn bị lùa gà để bán cho bạn 1 thứ bí kíp rởm nào đó. ✅ Những người ở trong thị trường đủ lâu sẽ biết nó đáng sợ như thế nào. Thường họ sẽ im lặng và dùng kinh nghiệm để xoay sở kiếm tiền, theo cách hiệu quả nhất với họ. Vậy những nỗi sợ đó là gì? Đầu tiên là sợ mất tiền, nên bạn chần chừ đứng ngoài, từ chối mua, cuối cùng bạn sẽ bỏ lỡ cơ hội. Ở chiều ngược lại, dù đang trong trạng thái hưng phấn nhất nhưng thực chất lúc đó bạn đang sợ bỏ lỡ một cơ hội ngon ăn, cuối cùng bạn sẽ quyết định mua một cách vội vã, và mất tiền. Và tầng tầng lớp lớp những trạng thái cảm xúc mơ hồ ở giữa 2 điểm cực đoan đó, đều là những hình thái khác nhau của nỗi sợ. Tựu chung lại: Nếu sợ, bạn sẽ thua. Cho nên đừng có sợ. Hay nói đúng hơn là: 🔑 ĐỪNG ĐỂ NỖI SỢ CHI PHỐI QUYẾT ĐỊNH CỦA BẠN Ok, vừa rồi là mấu chốt quan trọng, bạn hãy nhớ câu đó nhé. Bây giờ làm sao để áp dụng nó? Nếu bạn đang nghĩ đến những thứ như "Làm chủ tâm lý" hay "quản lý cảm xúc"... thì bỏ qua chúng đi, thì theo mình những thứ đó đều là sáo rỗng, nghe cho vui chứ mấy ai áp dụng được thực tiễn. Vì sao? Chúng ta KHÔNG THỂ làm chủ được cảm xúc của mình.